Mỗi năm ít nhất một lần, từ TP. Hồ Chí Minh tôi về Nha Trang bằng xe giường nằm, ban ngày, xe đi đường qua Mũi Né. Tôi còn chọn vé nằm tầng trên và là bên phải từ TP. Hồ Chí Minh ra. Như vậy tôi mới có cơ hội ngắm trọn vẹn bức tranh biển trên đường về. Tôi thích cảm giác nỗi nhớ biển thỏa dần khi màu xanh biển ở Mũi Né thấp thoáng qua những hàng dừa, và thật sự vỡ òa thấy được biển xanh như chỉ cần đưa tay ra là chạm đến, xanh và đẹp đến nao lòng, gần gũi như chưa hề xa Nha Trang mấy tháng liền.
Giữa thế kỷ XV, Gutenberg là một thợ kim hoàn và thợ thủ công người Đức phát minh ra máy in công nghiệp đầu tiên trên thế giới. Đây chính là phát minh mở ra một thời kỳ mới trong nền văn minh của nhân loại. Nhờ có máy in mà tri thức của nhân loại được truyền bá rộng rãi, tạo ra cuộc cách mạng truyền thông lần đầu tiên. Suốt từ đó đến trước khi Internet ra đời, sách báo là con đường duy nhất cho người ta tiếp cận, mở mang kiến thức.
Mỗi năm chúng tôi hẹn với Khánh Vĩnh một lần. Chỉ là chạy xe từ Nha Trang lên Khánh Vĩnh, lòng vòng những con đường, ghé nhà một người bạn hay thăm thú một nơi nào đó rồi quay về. Những chuyến đi nhẹ nhàng, để thấy huyện miền núi này không xa Nha Trang!
Nhà em nằm giữa làng, phía trước sân có cây bưởi sum suê cành lá, hằng năm cứ vào độ cuối xuân nở đầy những chùm hoa trắng. Đó là loại bưởi thuộc giống thanh trà xứ Huế, từ sáng tới chiều lúc nào hoa cũng tỏa ra mùi hương thoang thoảng, thanh tao.
Quê tôi nằm dọc theo dải đất ven biển miền Trung, nơi những con sóng ngày đêm vỗ về bờ cát, mang theo hơi thở mặn mòi của đại dương. Mỗi khi tháng Hai, tháng Ba âm lịch về, khi những cơn gió nồm nam bắt đầu thổi nhẹ, báo hiệu mùa xuân đang dần trôi qua cũng là lúc người dân quê tôi bước vào mùa ruốc - một mùa đặc sản của biển cả, một mùa nhọc nhằn nhưng cũng đầy ắp niềm vui.
Bé Bi mới mấy tháng tuổi, còn rất nhỏ nên giấc ngủ chưa ổn định, thường hay quấy khóc vào ban đêm. Mỗi tối, bà ngoại đều bế cháu trên tay, dịu dàng đong đưa và ru những câu hát thân thuộc: "Ví dầu cầu ván đóng đinh/Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi...".
Chiều tà, mặt trời rót mật xuống những luống mạ xanh non. Bóng lũ trẻ đổ dài trên cánh đồng làng, chao nghiêng theo nhịp bước chân rộn rã. Mỗi buổi chiều, khi tiếng trâu đập mõ lóc cóc về làng, đám trẻ chúng tôi lại í ới gọi nhau ra đồng.
Tôi có người bạn ở Vĩnh Phúc rất thích đến Nha Trang. Lần nào cũng vậy, cả gia đình bạn khi đến Nha Trang đều dành nhiều thời gian để đi biển hoặc theo tàu ra các đảo. Anh bạn bảo: “Tôi thích ngắm nhìn sóng biển”. Với anh, sóng biển là một vẻ đẹp hoàn hảo.
Tôi cũng như tất cả mọi người dân và du khách, hai tiếng Nha Trang cứ mãi mãi in sâu trong tâm khảm. Hai tiếng ấy gợi lên một vùng đất thân thương, thành phố hiền hòa mà sôi động của miền thùy dương cát trắng, nắng vàng...
Đã từng sống ở các vùng quê, nói đến hoa mua có lẽ không mấy ai không biết. Đó là loài hoa hằng năm từ cuối tháng Giêng đến những ngày hè, khi nắng ấm ngập tràn đất trời, từng bụi, từng lùm, tất cả đua nhau bung nở, khoe sắc tím rạng rỡ.