Trong khá nhiều vụ án bắt, giữ người trái pháp luật, các bị cáo xâm phạm quyền bất khả xâm phạm về thân thể, tự do cá nhân của người khác đều xuất phát từ động cơ cá nhân, như: đòi nợ, đánh ghen, trả thù… Riêng 3 bị cáo trong vụ án xảy ra cách đây gần 3 năm lại không vậy.
Trong khá nhiều vụ án bắt, giữ người trái pháp luật, các bị cáo xâm phạm quyền bất khả xâm phạm về thân thể, tự do cá nhân của người khác đều xuất phát từ động cơ cá nhân, như: đòi nợ, đánh ghen, trả thù… Riêng 3 bị cáo trong vụ án xảy ra cách đây gần 3 năm lại không vậy.
V.H.N (sinh năm 1992), T.K.S.N (sinh năm 1999), N.T.M (sinh năm 1979) đều ở cùng xã thuộc TP. Nha Trang, làm việc trong đội thanh niên xung kích, nhiệt tình trong công tác tự quản bảo vệ địa phương. Mọi chuyện sẽ tốt đẹp nếu hôm đó không xuất hiện 2 thanh niên dừng xe máy trước nhà một người dân trong thôn. Nghi ngờ hai anh này chuẩn bị trộm cắp, vốn được giao trách nhiệm góp phần bảo vệ trật tự địa phương, H.N và S.N lập tức tới giữ 2 thanh niên lại. Thấy họ không thừa nhận trộm cắp, cả hai trói tay rồi cùng M. dẫn tới khu đất trống và đánh nhiều cái, cho đến khi người dân tới can ngăn. Nhưng lúc đó, thanh niên lái xe cũng đã thương tích 37%.
Trước tòa, các bị cáo giải thích, địa phương đã nhiều lần bị mất trộm nên các bị cáo có tâm lý đề phòng, nghi ngờ. Do đó, thấy có người lạ dừng xe mà không làm gì, tất cả đều thấy ngờ vực và nôn nóng bắt giữ, đánh bởi 2 thanh niên không chịu thừa nhận trộm cắp. Sau này, khi bị điều tra, xét xử, họ mới hiểu, thay vì bắt giữ, họ có thể theo dõi để bắt quả tang việc trộm cắp, hoặc ít nhất cũng tới hỏi cần gặp ai, đến khu vực nào, có thể giúp gì… để xác định sự thật. Đằng này, ngay cả khi 2 thanh niên đã khẳng định không trộm cắp, các bị cáo không có bằng chứng, nhưng vẫn bắt trói, kéo ra chỗ trống rồi đánh vì họ… không chịu nhận tội!
Trong 3 bị cáo, có lẽ H.N cảm thấy buồn nhất. Không chỉ là thành viên đội thanh niên xung kích, H.N còn có thời gian đi bộ đội; gia đình có công với cách mạng. Tuy cấp phúc thẩm đã xem xét nhân thân, lý lịch, đóng góp bảo vệ địa phương của các bị cáo cũng như việc mỗi bị cáo bồi thường thêm cho bị hại để giảm án cho tất cả, nhưng 2 bị cáo vẫn phải nhận 2 năm tù, 1 bị cáo lãnh 1 năm 6 tháng tù.
Thật tiếc cho các bị cáo, vốn nhiệt tình, có tinh thần trách nhiệm phục vụ nhân dân, nhưng chỉ vì nóng vội, hồ đồ, thiếu suy xét mà hành động phạm pháp, để phải trả giá bằng án tù.
TAM THUẬT