05:11, 18/11/2017

Khoảng trống

Khác với nhiều bị cáo (BC) chối tội khi ra tòa, BC G.N.S (sinh năm 1995, trú xã Vạn Khánh, huyện Vạn Ninh) nhắc đi nhắc lại bản thân là người được học hành, đã hoàn thành nghĩa vụ quân sự, nên hiểu rõ trách nhiệm của mình, nếu gây ra, BC sẽ chịu trách nhiệm, không phàn nàn.

Khác với nhiều bị cáo (BC) chối tội khi ra tòa, BC G.N.S (sinh năm 1995, trú xã Vạn Khánh, huyện Vạn Ninh) nhắc đi nhắc lại bản thân là người được học hành, đã hoàn thành nghĩa vụ quân sự, nên hiểu rõ trách nhiệm của mình, nếu gây ra, BC sẽ chịu trách nhiệm, không phàn nàn. Câu nói này, cộng với diễn biến vụ án được công bố cho thấy nguyên nhân có một phần lỗi của người bị hại, đã gây thiện cảm cho người dự. Nhưng xét lại, nếu chỉ có lỗi của bị hại, chắc chắn G.N.S không phải đứng trước vành móng ngựa.


S. khai, BC và H. là bạn bè. BC vốn không quen, không mâu thuẫn gì với người bị hại, càng không biết anh này là người yêu của H. Tối đó, S. đến phòng trọ chở H. đi uống cà phê. Lúc đang ngồi nói chuyện thì người bị hại gọi điện thoại nhưng H. không nghe máy. S. hỏi thì H. có vẻ không thoải mái, nói không cần thiết phải nghe máy. S. đoán H. xích mích với bạn nhưng không tiện hỏi. Khi S. vừa chở H. về tới phòng trọ, người bị hại đã ngồi chờ sẵn ở đó. Anh này chẳng hỏi rõ ngọn ngành, nhào tới tát H., cãi cọ. Anh này cũng chẳng hề hỏi S. là ai, quan hệ thế nào, đã xông tới đánh S. liên tiếp, nói anh ta là người yêu của H., rồi tiếp tục quay sang cãi nhau với H. Chính hành động vô lý của người bị hại đã khiến S. bị dồn nén. S. chạy xe chừng 300 - 400m, thấy có đống xà bần liền nhặt một cục bê tông rồi quay lại, ném về phía người bị hại và phóng xe đi. Tối cùng ngày, H. gọi điện thoại báo người yêu phải đi cấp cứu. Sau khi tích cực liên lạc với người nhà ở Vạn Ninh, vay được tiền, BC lập tức bồi thường một phần ngay khi người bị hại còn nằm viện. “Sự việc nào cũng có nguyên nhân của nó: Trước lúc chở H. đi chơi, BC đã có chút hơi men. Vì bị người yêu H. đánh vô lý nên BC mới không kiểm soát được hành vi của mình. Chính H. cũng chứng kiến bị hại đánh, đấm, tát tai BC mà BC không hề đánh lại, chỉ giơ tay đỡ nên đã đẩy bị hại ra cho BC chạy. Khi BC ném cục bê tông và bỏ đi, thâm tâm vẫn nghĩ có thể ném trật, vì không thấy người bị hại kêu, hét gì. BC không cố ý ném vào đầu anh này”, S. thanh minh.


Ra tòa với kháng cáo tăng nặng hình phạt và bồi thường thêm, mẹ bị hại bức xúc phân tích: nếu lúc đó quăng cục bê tông xong, BC đưa con bà đi cấp cứu kịp thời, biết đâu đã qua được. Khi công an bắt, sự việc đã rõ ràng, gia đình BC mới tới bệnh viện bồi thường, khắc phục. Sau này, BC cũng toàn liên lạc với gia đình bà qua cô H. Vợ chồng bà chỉ có mình bị hại là con trai, do đó, bà yêu cầu mức án cao nhất.


Tuy nhiên, sau khi nghe hội đồng xét xử hỏi, cha mẹ bị hại thừa nhận con họ đã hành động sai khi đánh BC trước. Họ cũng cho rằng ban đầu đau xót vì mất con, lại khó chịu vì BC không đến gặp trực tiếp nên muốn làm lớn chuyện. Nhưng dù gì, họ cũng còn một người con gái, tổn thất tinh thần không thể bằng những gia đình chỉ có một đứa con duy nhất. Vì vậy, họ chấp nhận rút kháng cáo.


Về phần BC S., tuy nhiều lần khẳng định có hiểu biết pháp luật, quá trình tranh luận còn viện dẫn các điều khoản để so sánh, đối chiếu; nhưng BC không nhận thức được, hiểu biết pháp luật, trước nhất, phải là tuân thủ pháp luật, là điều khiển hành vi của mình phù hợp với những gì pháp luật không cấm, để không vi phạm pháp luật. Suốt thời gian bị đánh oan, BC không hề đánh trả. Nếu sau đó, BC đi thẳng về nhà, trình báo cơ quan chức năng về hành vi của bị hại, thì đó mới thực là hiểu biết pháp luật, và BC đã không có kết cục như hôm nay. Thật tiếc, khi BC nhận ra “khoảng trống” trong vốn kiến thức pháp luật của mình thì đã phải lãnh 6 năm 6 tháng tù.


TAM THUẬT