09:04, 05/04/2019

Bước nhẹ cùng tháng Tư

Thế là tháng Tư đã về rồi đấy. Tháng Tư với trời xanh mây trắng, và hoa Osaka nở vàng rực kiêu hãnh thả bung từng chùm vàng thắm, mặc cho làn gió đưa mềm đong đưa trên cành, theo vũ khúc của riêng mình.

Thế là tháng Tư đã về rồi đấy. Tháng Tư với trời xanh mây trắng, và hoa Osaka nở vàng rực kiêu hãnh thả bung từng chùm vàng thắm, mặc cho làn gió đưa mềm đong đưa trên cành, theo vũ khúc của riêng mình.


Tháng Tư… Có dịp đi qua khu trường học nào, trong tiếng ve râm ran trên cành phượng, ta nghe như thấy mùa thi náo nức, tất bật đang kề sát bên vai. Đó là những ngày các thầy cô và học sinh miệt mài ôn thi và học để hoàn thành chương trình một năm đèn sách. Bố mẹ dành cho các con, nhất là các học sinh lớp 12, những gì tốt nhất để ôn và thi đạt kết quả cao. “Ba năm trồng cây - một ngày hái quả”. Vậy nên bóng những thầy cô thấp thoáng bên dãy hành lang trong giờ thi thử, hay khoảng sân trường đông đúc những áo trắng học trò túa ra khi tiếng trống tan trường vừa điểm mới thân thương làm sao. Nhịp sống bình yên mà vẫn sôi động náo nức biết bao. Với học sinh 12, tháng Tư sẽ là tháng có những bài học cuối của đời học trò. Rồi đây, khi thi xong, mỗi người sẽ rẽ về một ngả để vào cuộc đời. Biết bao lưu luyến cho những ngày này. Vậy nên cũng không lạ gì khi ta bắt gặp những đôi bạn trẻ nắm chặt tay nhau, đi suốt dọc con đường trải dài bóng phượng, trong tiếng ve râm ran mà lòng nhung nhớ đã dâng đầy.


Tháng Tư… Tháng có ngày lễ lớn của dân tộc. Ngày cờ và hoa reo vui náo nức khi đất nước toàn thắng. Những vòng tay ôm, những nghẹn ngào trao nhau trong phút giây gặp mặt. Tháng Tư đoàn tụ. Miệng cười tươi mà khóe mắt lại rưng rưng. Ngày toàn thắng của dân tộc ấy đã in đậm trong tâm khảm của mỗi người. Những ca từ “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng” vẫn thường vang lên trong những dịp lễ hội đông vui.


Tháng Tư… Mình cùng nhau có chuyến đi từ Cần Thơ, Bến Tre rồi hành hương ra Côn Đảo. “Miền địa ngục trần gian” của mấy chục năm về trước nay đã thay da đổi thịt. Biển xanh biếc và trời những áng mây trắng thong dong. Trong tiếng gió rì rào của những hàng dương ở nghĩa trang Hàng Kéo, nghĩa dương Hàng Dương... tiếng bước chân khẽ chạm cũng mơ hồ như sợ làm kinh động giấc miên du của những người xưa đã gửi lại thanh xuân cho hiện tại hôm nay. Bình minh đến với những người đi thể dục và tắm biển sớm. Tiếng nói tiếng cười nghe rộn rã chợt nhẹ đi và lòng ai đó thoảng chút hoài niệm khi nhìn cầu 914 in một vệt mờ mờ trong ánh ban mai.


Về đến Bến Tre - quê hương đồng khởi năm xưa, lòng người hồ hởi vui trước thành phố trẻ mang đặc trưng của vùng đồng bằng châu thổ với những rặng dừa lô xô cao thấp nơi rìa thành phố. Trong lòng thành phố, cây xanh không nhiều nhưng ở những vòng xoay và rải rác bên các con đường lộ, có những khoảng trồng cây cỏ được cắt xén tạo hình rất bắt mắt và hợp lý. Dọc con đường đi xuyên qua hai bên nhà cửa ruộng đồng và những bóng dừa, tiếng người dẫn đường cứ rủ rỉ kể cho ta nghe những sự tích về người và đất nơi đây. Rồi đưa ta về với khu tưởng niệm cụ Đồ Nguyễn Đình Chiểu, cô Ba Định. Tưởng như nghe thấy những âm thanh dữ dội trong trận đánh năm nào của những người nông dân áo vải tầm vông đã đánh thắng kẻ địch tối tân hiện đại hơn mình.


Mê mải trong dư âm của những ngày xưa cũ, bất chợt ngẩng lên thấy nắng tháng Tư chan hòa, ấm nóng trên mí mắt bờ môi.


Tháng Tư thiêng liêng đang bước nhẹ cùng tôi.


Bích Thiêm