11:10, 14/10/2016

Bữa cơm gia đình

Những câu chuyện nhỏ thôi, nhưng rất đời, với những lát cắt nhiều dư vị, với những thông điệp đầy ý nghĩa về tình cảm gia đình. Ở đó có chút xa xót thật đấy, nhưng rồi lại vẫn thấy lẩn khuất cái tình đời, tình người đằng sau những câu chữ...

Những câu chuyện nhỏ thôi, nhưng rất đời, với những lát cắt nhiều dư vị, với những thông điệp đầy ý nghĩa về tình cảm gia đình. Ở đó có chút xa xót thật đấy, nhưng rồi lại vẫn thấy lẩn khuất cái tình đời, tình người đằng sau những câu chữ...

 

Cha mẹ bỏ rơi tôi đi theo hạnh phúc riêng của mỗi người khi tôi còn nhỏ. Tôi cùng bà nội sống nhờ cô chú. Tuổi thơ tôi đầy tủi nhục khi ý thức được thân phận tầm gửi của mình. Tôi chưa bao giờ được ngồi đàng hoàng cùng mọi người trên bàn ăn, tự tay gắp những món ăn yêu thích. Cho đến khi trưởng thành, tôi vẫn không quên được hình ảnh thằng bé gầy còm ngồi co mình ở một góc nhà, tay bưng một tô cơm với mấy con cá kho đã cũ; lâu lâu bà nội lén gắp cho một miếng thịt thì vội vàng bỏ vào miệng vì sợ ánh mắt của chú.


Tôi thèm ăn đủ thứ nhưng tất cả là xa xỉ đối với tôi. Khi mấy đứa em nhõng nhẽo đòi mẹ mua những món ăn ngon, tôi ước gì mình cũng có mẹ bên cạnh để được sung sướng ăn bất cứ món gì mẹ nấu. Suốt tuổi thơ nhọc nhằn, tôi đã  tâm niệm một điều rằng, sau này khi lâp gia đình tôi sẽ không bao giờ gây ra nỗi bất hạnh như thế đối với con cái mình.


Rồi tôi có gia đình riêng, có những đứa con ngoan và cảm ơn trời đã cho tôi nhiều cơ hội để cuộc sống mỗi ngày mỗi dễ chịu hơn, để hàng ngày được cùng vợ con ngồi vào bàn ăn, tự tay gắp cho vợ con những món ăn mà mình yêu thích. Khi tôi kể lại những kỷ niệm buồn của ngày bé thơ, những người thân yêu của tôi đã rơi nước mắt. Tôi kể chuyện này chỉ là muốn các con tôi biết rằng tôi rất hạnh phúc khi được ngồi ăn cơm hàng ngày với gia đình. Và đó là lý do dù đi đâu tôi cũng về trước giờ cơm.


LƯU CẨM VÂN