Mỗi năm chúng tôi hẹn với Khánh Vĩnh một lần. Chỉ là chạy xe từ Nha Trang lên Khánh Vĩnh, lòng vòng những con đường, ghé nhà một người bạn hay thăm thú một nơi nào đó rồi quay về. Những chuyến đi nhẹ nhàng, để thấy huyện miền núi này không xa Nha Trang!
Tôi có người bạn ở Vĩnh Phúc rất thích đến Nha Trang. Lần nào cũng vậy, cả gia đình bạn khi đến Nha Trang đều dành nhiều thời gian để đi biển hoặc theo tàu ra các đảo. Anh bạn bảo: “Tôi thích ngắm nhìn sóng biển”. Với anh, sóng biển là một vẻ đẹp hoàn hảo.
Tôi cũng như tất cả mọi người dân và du khách, hai tiếng Nha Trang cứ mãi mãi in sâu trong tâm khảm. Hai tiếng ấy gợi lên một vùng đất thân thương, thành phố hiền hòa mà sôi động của miền thùy dương cát trắng, nắng vàng...
Đã từng sống ở các vùng quê, nói đến hoa mua có lẽ không mấy ai không biết. Đó là loài hoa hằng năm từ cuối tháng Giêng đến những ngày hè, khi nắng ấm ngập tràn đất trời, từng bụi, từng lùm, tất cả đua nhau bung nở, khoe sắc tím rạng rỡ.
Những cánh hoa khế tím nhạt rụng đầy trước thềm, phủ lên nền gạch đỏ một màu mơ màng, gợi nhớ những ký ức tuổi thơ trong tôi. Mỗi khi tháng Ba về, cây khế già trước sân nhà lại nở rộ, những chùm hoa nhỏ xinh lặng lẽ khoe sắc giữa khoảng trời xanh. Dưới tán cây ấy, tôi đã có biết bao mùa hè êm đềm, cùng bà ngồi nhặt hoa, nghe những câu chuyện ngày xưa, hay chỉ đơn giản là ngắm những cánh hoa rơi trong gió.
Tháng Ba về trong hương nắng nhẹ nhàng, trong những cơn gió xuân vẫn còn vấn vương trên mái hiên, trong những chùm hoa bưởi trắng tinh khôi ngan ngát trước sân nhà. Tháng Ba - tháng của những người phụ nữ, của những người mẹ tảo tần, lặng lẽ hy sinh mà chưa bao giờ đòi hỏi điều gì cho riêng mình.
“Trời mưa thì mặc trời mưa, chồng tôi đi bừa đã có áo tơi”. Đó là câu ca dao từ thời xa xưa đã xuất hiện tại nhiều vùng ở nước ta và hình ảnh chiếc áo tơi có lẽ không xa lạ với nhiều người dân ở các vùng quê vào những năm giữa thế kỷ XX trở về trước.
Mỗi buổi sớm tinh mơ, khi những làn sương còn vương nhẹ trên mặt sông, chợ cá quê tôi đã bắt đầu nhộn nhịp. Từ những con thuyền đầy ắp cá tôm cập bến, không khí tấp nập tràn ngập khắp bến sông. Tiếng í ới gọi nhau, tiếng cá quẫy trong những chiếc rổ tre hòa cùng giọng cười rộn ràng của những người bán, người mua, tất cả tạo nên một bản hòa âm sống động của làng quê.