Phiên tòa phúc thẩm xét xử vụ án chứa mại dâm chỉ có 1 bị cáo T.Đ.S (sinh năm 1945, trú huyện Diên Khánh), nhưng đứng tại bục khai báo còn có thêm một người đàn ông ngoài 50 tuổi, là con trai bị cáo, người giúp bị cáo vịn vào để đứng vững và giúp bị cáo nghe rõ từng câu hỏi của hội đồng xét xử.
Phiên tòa phúc thẩm xét xử vụ án chứa mại dâm chỉ có 1 bị cáo T.Đ.S (sinh năm 1945, trú huyện Diên Khánh), nhưng đứng tại bục khai báo còn có thêm một người đàn ông ngoài 50 tuổi, là con trai bị cáo, người giúp bị cáo vịn vào để đứng vững và giúp bị cáo nghe rõ từng câu hỏi của hội đồng xét xử.
Bị cáo S. thừa nhận đã 2 lần cho 2 gái bán dâm đến nhà nghỉ của mình để đáp ứng “nhu cầu” khách trọ. Hai gái bán dâm tự đến đặt vấn đề, tự thỏa thuận chia đôi tiền bán dâm, mỗi bên hưởng 100.000 đồng/lần. Phần chia cho bị cáo xem như trả tiền thuê phòng trọ. Sau 2 lần mua bán dâm trót lọt, bị cáo được hưởng 400.000 đồng. Nhưng cái giá phải trả thật đắt. Cấp sơ thẩm tuyên phạt bị cáo 5 năm 6 tháng tù, phạt bổ sung 10 triệu đồng!
Ôm ngực ho sù sụ, bị cáo S. nặng nhọc thở dài, thừa nhận bản thân đã phạm sai phạm và cảm thấy rất hối hận. Bao nhiêu năm chấp hành đúng pháp luật, chẳng ngờ cuối đời lại phải hầu tòa… Bị cáo S. chỉ biết năn nỉ xin tòa xem xét giảm cho một phần hình phạt.
Có người tự hỏi, ở tuổi “thất thập”, lẽ nào bị cáo dễ dàng bị dẫn dụ vì mấy đồng bạc? Nhưng người từng trải hơn thì suy luận: Khi tuổi đã cao, không còn sức lao động, gia đình khó khăn, bản thân lại mắc đủ thứ bệnh: xơ gan, tim, mới mổ cắt phần lớn dạ dày…, tài sản duy nhất giúp bị cáo duy trì thu nhập để trang trải cuộc sống, đỡ phải dựa con cháu chỉ là căn nhà nghỉ bình dân. Ở tuổi đó, tình trạng sức khỏe vậy, thật khó cho rằng bị cáo ham hố làm giàu bằng mọi cách. Tuy vậy, kinh doanh phòng nghỉ ở huyện đâu có mấy khách lai vãng. Đó có thể cũng là một phần nguyên nhân khiến bị cáo suy nghĩ chưa thấu đáo, vội vàng đồng ý kiếm thêm vài đồng cùng mấy cô gái “bán hoa”. Nhưng tiền nhận được chưa bao nhiêu, tiền phạt bổ sung đã gấp mấy chục lần, chưa kể án tù!
Nghe tòa tuyên giảm còn 4 năm 6 tháng tù, bị cáo S. lật đật kéo tay con trai để dẫn lại gần thư ký, hỏi thăm thủ tục xin tạm hoãn thi hành án, đi chữa bệnh tiếp. Sau khi cấp sơ thẩm tuyên án, bị cáo đã lo nộp toàn bộ tiền phạt bổ sung. Nhưng bị cáo S. sẽ còn tự trách bản thân nhiều về suy nghĩ nông cạn, để rồi phải ra tòa ở tuổi 76. Thế mới biết, không cứ người trẻ; dù tuổi cao, trải đời nhiều, nếu mất cảnh giác với chính mình, sai lầm vẫn đến liền!
TAM THUẬT