11:05, 22/05/2020

Lời xin lỗi muộn màng

Nói lời sau cùng trước khi tòa nghị án, cả hai bị cáo T.C.T (sinh năm 1980) và V.T.T (sinh năm 1968, cùng trú huyện Khánh Sơn) đều nói đã biết sai và xin lỗi bà con và cơ quan. Nhưng ân hận thì đã muộn.

Nói lời sau cùng trước khi tòa nghị án, cả hai bị cáo T.C.T (sinh năm 1980) và V.T.T (sinh năm 1968, cùng trú huyện Khánh Sơn) đều nói đã biết sai và xin lỗi bà con và cơ quan. Nhưng ân hận thì đã muộn.  


Trước đó, C.T là cán bộ văn hóa kiêm thủ quỹ; T.T là cán bộ nông nghiệp xã. Mọi chuyện vốn chẳng có gì đáng bàn khi cả hai được lãnh đạo phân công cấp phát tiền hỗ trợ thiệt hại do bão lụt cho dân. Nhưng thay vì chi trả đúng như danh sách, T.T lại đọc thấp hơn số tiền hỗ trợ, che phần số tiền ghi trong danh sách để người dân không nhìn được đúng số tiền rồi cho ký hoặc điểm chỉ. Còn C.T cộng tổng số và chi tiền.


T.T trình bày, lúc chuẩn bị phát tiền, C.T có nói nhỏ với bị cáo “kiếm ít tiền uống nước”. T.T làm thinh, đồng tình. Còn C.T giải thích, bị cáo chủ động đọc thấp hơn số tiền thực mà không ai phát hiện ra bởi danh sách chi hỗ trợ rất dài và chi tiết, mỗi trang kê một loại cây được hỗ trợ với nhiều cột mục khác nhau, mỗi người đều phải ký nhiều trang, trong khi nhiều người không biết chữ, hoặc biết nhưng không để ý, thường chỉ đọc trang đầu, những trang sau lật tới đâu ký tới đó cho kịp. 45 triệu đồng dư ra sau khi cấp phát, cả hai đã chia nhau. Mọi chuyện lẽ ra trót lọt nếu sau đó, một người dân không phát hiện ra sai lệch giữa số thực nhận và số được hỗ trợ...


Xin giảm nhẹ hình phạt, T.T trình bày, hoàn cảnh gia đình bị cáo khó khăn, cha mẹ già, con nhỏ; ý định chiếm đoạt chỉ nảy sinh tức thời. Còn C.T thừa nhận biết T.T làm sai nhưng vẫn tiếp nhận ý chí của T.T, không ngăn cản. Trong số tiền chiếm đoạt chia nhau, T.T lấy 25 triệu đồng, C.T 20 triệu đồng. Nhưng không như lúc chia tiền chiếm đoạt, khi phải ra tòa, cũng như khá nhiều vụ án đồng phạm khác, T.T và C.T cũng đổ lỗi cho nhau. C.T cho rằng chính T.T gợi ý. Còn T.T lý luận, chính vì C.T không thừa nhận đã gợi ý cho bị cáo nên ở cấp sơ thẩm, tòa không áp dụng cho C.T tình tiết giảm nhẹ thành khẩn khai báo. Hơn thế, như viện kiểm sát cấp sơ thẩm đã phân tích, nếu C.T không đồng ý thì liệu bị cáo có thể chiếm đoạt được tiền khi C.T là người giữ tiền?


Từng bị kết án về tội tham ô tài sản, nhưng T.T cũng từng nỗ lực phục thiện, năng nổ, đóng góp khá nhiều cho các phong trào của địa phương. Tuy vậy, như T.T thừa nhận, chỉ vì một khoảnh khắc dại khờ, muốn kiếm “chút tiền uống nước”, bớt xén tiền hỗ trợ dành cho người dân mà phải trả giá quá đắt. “Chút tiền uống nước” đó tuy đã được các bị cáo trả lại toàn bộ nhưng cả hai vẫn phải trả giá: T.T lãnh 6 năm tù, C.T lãnh 5 năm 6 tháng tù cùng về tội lạm dụng chức vụ, quyền hạn chiếm đoạt tài sản.


Có lẽ, cả hai vẫn là những anh cán bộ mẫn cán của xã nếu như không bị lòng tham xúi giục, như bị cáo C.T thừa nhận. Lời xin lỗi của 2 bị cáo gửi tới UBND xã và bà con trong diện nhận hỗ trợ, tới lúc này, có phải đã muộn?


TAM THUẬT