11:08, 30/08/2014

Đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh!

Phiên tòa xét xử bị cáo Tuấn kết thúc với không ít lời than thở của người dự.

Phiên tòa xét xử bị cáo Tuấn kết thúc với không ít lời than thở của người dự.


Có người tiếc cho một thanh niên 35 tuổi, đã hoàn thành nghĩa vụ quân sự, lại tham gia thanh niên xung kích nhiều năm, còn có nghề quay phim, chụp ảnh đàng hoàng. Có người lại bực vì Tuấn không biết giữ mình: Án treo về tội Trộm cắp tài sản mới tuyên được khoảng 4 tháng, Tuấn lại “chôm” tài sản của vợ chồng người em gái trong ngôi nhà sống chung. Nhưng ra Tòa, Tuấn vẫn khăng khăng: Lẽ ra bị cáo không lấy số tài sản trị giá gần 70 triệu đồng đó, nhưng thấy em gái sơ hở, nên bị cáo chỉ định... cất giùm! Tuấn chỉ cúi đầu nhận tội khi vị kiểm sát viên công bố lời khai của bị cáo lấy trộm tiền để tiêu xài, trả nợ cá độ.


Phiên tòa xét xử 2 bị cáo Huy và Thư diễn ra cuối tháng 7 lại phảng phất nỗi buồn khác. Huy gây tai nạn tại địa phận huyện Vạn Ninh khi đang điều khiển ô tô chở khách từ TP. Hồ Chí Minh ra Hà Nội, làm 1 người chết, 1 người bị thương nhẹ. Bị cáo lý giải chỉ vì mong muốn có tiền lo cho gia đình trong dịp Tết nên mới đánh liều nhận lời lái xe thuê trong khi không có giấy phép lái xe hạng E. Để tạo lòng tin, bị cáo đã mượn giấy phép lái xe của em trai, thay ảnh mình vào rồi phô tô nộp cho người thuê. Bị cáo đã buộc phải chấp hành 4 năm tù về tội Vi phạm các quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ; hành vi tráo ảnh cũng bị xử lý.


Còn bị cáo Thư, nhân viên phục vụ khách sạn, lại lý giải: Trong cuộc nhậu với bạn trong dịp Tết, vô tình Thư phát hiện ví tiền của người bạn để trong giỏ xách mở sẵn trước mặt nên lấy trộm. Trước Tòa, Thư khóc ròng, nói thấy bạn để tài sản hớ hênh quá nên trộm cắp, chứ chưa hề kiểm đếm để biết trong ví có hơn 10 triệu đồng. Bị bạn phát hiện, Thư đã trả lại liền, nên không nghĩ phải ra Tòa, càng không nghĩ phải chịu án 6 tháng tù về tội Trộm cắp tài sản.


Trước nữa, trong một phiên tòa khác, 2 nhân viên bốc cá là Trung và Khương bị xét xử về tội Trộm cắp tài sản cũng thanh minh tương tự. 2 bị cáo này đều khai, vừa bốc xong cá, họ lên vựa cá nằm nghỉ thì phát hiện bà chủ quên cất túi xách. Vậy là người che chắn, kẻ nẫng túi mang lên núi giấu. Họ bảo chưa hề kiểm tra nên không ngờ trong túi có nhiều tiền đến vậy (gần 400 triệu đồng). Bản thân họ cũng đã khai nhận và tự giác dẫn công an lên núi thu lại số tiền trộm cắp. Dù vậy, hành vi của họ đã phải trả giá đắt: Bị cáo Trung 9 năm tù, bị cáo Khương 7 năm tù.


Trước Tòa, bị cáo nào cũng đổ lỗi cho hoàn cảnh. Có lẽ khi phạm tội, họ chưa thể hình dung ngày mình phải đứng trước vành móng ngựa, đối diện với bản án tòa tuyên, nhìn người thân bên dưới buồn bã, lo lắng… Lúc hối hận thì đã muộn, vậy nên ai cũng buột miệng hai chữ “giá như”: giá như đừng vì lòng tham, giá như lúc ấy mình tỉnh táo hơn để biết dừng đúng lúc…


TAM THUẬT