10:03, 22/03/2016

Vụ "cướp tài sản ngày 5-2-2015": Hủy án sơ thẩm

Do sai sót cả về nội dung và hình thức nên bản án sơ thẩm vụ cướp tài sản xảy ra tại huyện Diên Khánh (Khánh Hòa) vừa bị cấp phúc thẩm tuyên hủy.

Do sai sót cả về nội dung và hình thức nên bản án sơ thẩm vụ cướp tài sản xảy ra tại huyện Diên Khánh (Khánh Hòa) vừa bị cấp phúc thẩm tuyên hủy.


Cấp sơ thẩm cáo buộc  tội cướp tài sản


Theo bản án sơ thẩm ngày 26-11-2015, khoảng 8 giờ 30 ngày 5-2-2015, em N.T.T.V (sinh năm 2000) đi gội đầu ở khu vực chợ Diên An (huyện Diên Khánh) về thì gặp Phạm Minh Tiến (sinh năm 1993, trú thị trấn Diên Khánh, huyện Diên Khánh). Tiến yêu cầu V. đến khu vực Cửa Hậu (thị trấn Diên Khánh) nói chuyện và được V. đồng ý. Tới nơi, Tiến yêu cầu V. đưa tiền để Tiến đi TP. Hồ Chí Minh nhưng V. không có tiền. Tiến liền dùng mũ bảo hiểm đánh 2 - 3 cái vào đầu V., đạp, túm tóc ghì vào tường và lục túi lấy 1 điện thoại di động rồi yêu cầu em này phải đưa 800.000 đồng mới trả điện thoại, sau đó Tiến đi về. Em V. đến công an trình báo sự việc. 13 giờ cùng ngày, khi Tiến vừa nhận 800.000 đồng của em V. thì bị công an bắt giữ và thu trong người Tiến chiếc điện thoại của em V. cùng 800.000 đồng. Tại cơ quan điều tra Công an huyện Diên Khánh, Tiến đã khai nhận hành vi phạm tội của mình.


2 phiên tòa sơ thẩm (ngày 10-9 và 12-10-2015) đều phải trả hồ sơ bổ sung; đến phiên tòa sơ thẩm ngày 26-11-2015, bị cáo không nhận tội; người bị hại V. cũng thay đổi lời khai, cho rằng Tiến không có hành vi cướp tài sản. Tuy nhiên, cấp sơ thẩm nhận định, quá trình điều tra, truy tố và xét xử sơ thẩm tại phiên tòa ngày 10-9-2015, cả Tiến và V. đều thừa nhận: Tiến yêu cầu V. đi nói chuyện. Tiến có đánh V. và lục túi lấy điện thoại, sau đó yêu cầu V. đưa 800.000 đồng mới trả. Việc Tiến và V. thay đổi lời khai tại phiên tòa ngày 26-11-2015 là hoàn toàn không có căn cứ. Hành vi của Tiến đủ dấu hiệu cấu thành tội cướp tài sản và tuyên phạt Tiến 7 năm tù.


Cấp phúc thẩm nhận định chưa đủ căn cứ


Tại phiên tòa phúc thẩm ngày 11-3-2016, đại diện Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh lập luận: xem xét các tài liệu, đặc biệt là kết quả phiên tòa ngày 12-10-2015, sau khi thẩm vấn, tòa cấp sơ thẩm đã phải trả hồ sơ yêu cầu điều tra bổ sung vì thấy lời khai tại phiên tòa của bị cáo và người bị hại cùng thống nhất nội dung: Tiến đánh V. không phải để chiếm đoạt tài sản mà do ghen tuông vì có cuộc điện thoại lạ gọi đến số máy của V. (Tiến và V. yêu nhau). Tiến yêu cầu V. đưa 800.000 đồng để sửa xe máy mà V. mượn của Tiến và làm hư hỏng nhưng chưa sửa. Trên đường về nhà, V. tự nguyện đưa điện thoại cho Tiến. V. báo công an là do bực, muốn Tiến đi tù vì đánh V. Quyết định trả hồ sơ đã nêu rõ: lời khai tại phiên tòa mâu thuẫn với lời khai tại cơ quan điều tra và mâu thuẫn với kết luận điều tra, với cáo trạng nên cần điều tra làm rõ để xác định trách nhiệm hình sự đối với hành vi của bị cáo. Ngoài ra, quyết định trả hồ sơ còn nêu: mẹ V. khai tại thời điểm xảy ra vụ án và khi cơ quan điều tra làm việc với V., bà có mặt tại nhà nhưng không được triệu tập để giám hộ V. (chưa thành niên); đơn trình báo sự việc của V., các biên bản lấy lời khai của V. tại cơ quan điều tra cần có chữ ký của mẹ V. theo quy định tại Điều 135, 137 Bộ luật Tố tụng hình sự.


Các nội dung trên đều chưa được điều tra làm rõ thì hồ sơ được chuyển lại cho tòa cấp sơ thẩm. Tại phiên tòa ngày 26-11-2015, bị cáo, bị hại tiếp tục giữ nguyên lời khai như ở phiên tòa ngày 12-10-2015.


Hai phiên tòa có kết quả thẩm vấn như nhau nhưng tòa cấp sơ thẩm lại nhận định đủ cơ sở kết luận Tiến phạm tội cướp tài sản là chưa đủ thuyết phục, mâu thuẫn với quyết định trả hồ sơ yêu cầu điều tra bổ sung của chính tòa này.


Tại phiên tòa phúc thẩm ngày 3-3-2016, V. vắng mặt. Mẹ V. khai tại tòa: sau phiên tòa sơ thẩm 3 ngày, V. bị đe dọa do thay đổi lời khai nên phải bỏ trốn. Do vắng mặt V. nên hội đồng xét xử không có điều kiện làm rõ những nội dung còn mâu thuẫn.


Tại phiên tòa phúc thẩm ngày 11-3-2016, bị cáo kháng cáo kêu oan, V. tiếp tục vắng mặt. Mẹ V. một lần nữa khẳng định nội dung nêu trên và cho biết bà đã đi tìm con nhiều nơi nhưng chưa thấy.


Về tố tụng, cấp sơ thẩm cũng có nhiều sai sót. Cụ thể, có tới 2 biên bản phiên tòa ngày 12-10-2015 với 2 hội đồng xét xử khác nhau, còn phiên tòa ngày 26-11-2015 không có biên bản phiên tòa.


Tại phiên tòa ngày 11-3-2016, Hội đồng xét xử phúc thẩm nhận định, cấp sơ thẩm có những sai sót trong khâu lấy lời khai của người bị hại chưa thành niên. Lời khai của bị cáo, người bị hại đều thống nhất trong các phiên tòa xét xử nhưng mâu thuẫn với quá trình điều tra. Cấp sơ thẩm lại dựa vào những căn cứ này để kết án bị cáo Tiến là chưa có căn cứ. Do những vi phạm nghiêm trọng về thủ tục tố tụng và việc đánh giá chứng cứ mà cấp phúc thẩm không thể bổ sung được nên Hội đồng xét xử tuyên hủy án sơ thẩm, chuyển hồ sơ cho Viện Kiểm sát nhân dân huyện Diên Khánh điều tra lại theo thủ tục chung.


NGUYỄN BÌNH