03:07, 15/07/2013

Nguyễn Viết Trương kêu oan nhưng lại thừa nhận hành vi phạm tội

Bị cáo Nguyễn Viết Trương (còn gọi là Nguyễn Mười, sinh năm 1956, trú Phương Sơn, Nha Trang) đã liên tục xin hoãn phiên xử vì sức khỏe không bảo đảm...

* Bị cáo liên tục xin hoãn phiên xử vì lý do sức khỏe không đảm bảo.


Đúng 8 giờ 45 phút, phiên tòa chính thức diễn ra. Từ sáng, đã có khá đông người đến Tòa án nhân dân tỉnh Khánh Hòa theo dõi phiên tòa. Người bị hại là ông Trần Ngọc Khánh có đơn xin vắng mặt vì lý do sức khỏe. Nhân chứng duy nhất có mặt là ông Nguyễn Trọng Hoàng – nhân viên bảo vệ tại mỏ đá của bị cáo, 4 nhân chứng còn lại đều vắng mặt. Từ những phút đầu, trong phần thủ tục, bị cáo Nguyễn Viết Trương (còn gọi là Nguyễn Mười, sinh năm 1956, trú Phương Sơn, Nha Trang) đã liên tục xin hoãn phiên xử vì sức khỏe không bảo đảm, đồng thời yêu cầu người bị hại là ông Trần Ngọc Khánh phải có mặt tại tòa.

 

Phòng xử án trong phút khai mạc phiên xử.


Bị cáo cũng không nhận tội vì cho rằng Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Khánh Hòa truy tố không đúng tội danh (Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh truy tố về 2 tội danh Giết người và Tàng trữ, sử dụng, mua bán trái phép vật liệu nổ).


Sau phần thủ tục, đại diện Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh đã công bố bản cáo trạng truy tố đối với Nguyến Viết Trương. Theo cáo trạng, vì cho rằng ông Trần Ngọc Khánh - Giám đốc Công an tỉnh Khánh Hòa cố tình không giải quyết khiếu nại của mình nên Nguyễn Viết Trương đã nảy sinh ý định giết ông Khánh. Khoảng 6 giờ 15 phút ngày 30-7-2012, Nguyễn Viết Trương dùng mìn tự tạo đặt lên pa-nô cửa hiệu thời trang ngay cửa sắt nhà ông Khánh rồi chờ ông Khánh đi ra ngoài thì dùng điện thoại kích nổ, khiến ông Khánh đã bị thương tích 41%, xếp hạng thương tật vĩnh viễn. Cáo trạng cũng truy tố Nguyễn Viết Trương tàng trữ, sử dụng, mua bán trái phép 1.045 kíp nổ điện và 47,7kg thuốc nổ.

 

Trước giờ xử, bị cáo liên tục quay về phía sau trao đổi với người quen.


Trong phần thẩm vấn, bị cáo Nguyễn Viết Trương không thừa nhận cáo trạng quy kết bị cáo về hai tội danh nói trên. Theo bị cáo, do bức xúc vì không được Công an tỉnh, mà trực tiếp là ông Trần Ngọc Khánh giải quyết khiếu nại nên đã chế tạo “quả nổ nhỏ” mục đích chỉ là nhằm “gây tiếng vang công luận” để thu hút các cơ quan trung ương vào cuộc. Phan Tấn Hùng (Đoàn Luật sư tỉnh Khánh Hòa) xin phép Hội đồng xét xử cho nói chuyện với bị cáo. Khi được cho phép, luật sư này đã giải thích chính sách nhân đạo của nhà nước khi cử luật sư bào chữa cho bị cáo (vì bị cáo bị truy tố vè 2 tội danh mà mức hình phạt quy định từ 12 năm đến chung thân hoặc tử hình). Đồng thời luật sư cũng khuyên bị cáo nên thành khẩn, những gì là sự thật thì khai nhận. Bị cáo có vẻ bình tĩnh hơn sau khi nghe luật sư nói.

 

Bị cáo Nguyễn Viết Trương trước tòa.


“Bị cáo chỉ dùng quả nổ nhỏ để gây tiếng vang công luận”


Tòa hỏi tiếp: “Bị cáo có thừa nhận đã chế tạo vật liệu nổ đặt lên cổng ngoài nhà ông Khánh?”.


Bị cáo đáp: “Bị cáo có đặt, nhưng đó chỉ là quả nổ nhỏ”


Tòa tiếp: “Chấp nhận lời khai của bị cáo. Bị cáo cho biết quả nổ nhỏ đó làm từ những vật liệu gì?”.


Bị cáo cho biết làm từ thuốc nổ, giấy, đất sét và khoảng gần 10 viên bi sắt, nhưng những viên bi này chỉ nhằm làm tăng tiếng vang khi nổ mà thôi.


Tòa hỏi tiếp: “Bị cáo có biết hình dáng ông Khánh không? Làm thế nào biết được địa chỉ nhà riêng của ông Khánh?”


Bị cáo trả lời biết được địa chỉ là do gọi điện thoại hỏi 1080. Bị cáo có biết mặt ông Khánh.


Tòa hỏi: “Vì sao bị cáo có thuốc nổ?”


Bị cáo đáp: “Do những người làm đường Khánh Lê – Lâm Đồng còn dư và cho bị cáo. Bị cáo không mua, cũng không bán”


Tòa chất vấn: “Vậy tại sao trong biên bản ghi lời khai của bị cáo ở cơ quan điều tra, bị cáo khai đã mua của họ?”


Bị cáo kêu mệt, không thể nói nổi, đề nghị tòa cho hoãn phiên tòa.

 


9 giờ 35 phút, chủ tọa phiên tòa đã cho phép bị cáo ngồi để trả lời. Nhưng bị cáo nói rằng ngồi cũng “hết nói nổi, đề nghị hoãn phiên tòa”. Tòa đã cho phép bị cáo ngồi và công bố lời khai có trong hồ sơ và yêu cầu bị cáo xác nhận đúng hay sai.

 

Tiếp tục phần thẩm vấn, Tòa đã hỏi nhân chứng duy nhất có mặt tại tòa là anh Bùi Trọng Hoàng. Anh Hoàng là nhân viên bảo vệ của Công ty Song Mã do Nguyễn Viết Trương thành lập nên. Anh Hoàng thừa nhận trước, trong và sau ngày xảy ra vụ nổ mìn, Nguyễn Viết Trương đã liên tục thay đổi phương tiện đi về giữa mỏ đá và Nha Trang. Anh cũng là người được bị cáo thuê quản lý, cấp phát vật liệu nổ cho Hồ Văn Lắm và Nguyễn Văn Chiến là người làm thuê, để sử dụng khai thác đá khối trái phép.


Bị cáo kêu oan nhưng lại thừa nhận hành vi phạm tội


10 giờ 15 phút, Hội đồng xét xử công bố chấm dứt phần thẩm vấn, chuyển sang phần tranh luận. Bị cáo Nguyễn Viết Trương tiếp tục kêu mệt và yêu cầu được hoãn phiên xử. Tuy nhiên, mỗi khi thẩm phán đặt câu hỏi, bị cáo không chỉ trả lời vào nội dung câu hỏi mà còn tiếp tục bày tỏ sự không đồng tình với tội danh bị truy tố, cho rằng bị oan, rằng không khai như trong hồ sơ đã nêu. Vị chủ tọa phiên tòa phải liên tục nhắc nhở bị cáo trả lời đúng trọng tâm câu hỏi, không ngắt lời chủ tọa.

 


Vị chủ tọa công bố lời khai của anh Bùi Trọng Vĩnh - người đi mua cà phê ở gần nhà ông Khánh, cho biết có nghe thấy tiếng nổ; lời khai của chị Trần Thị Thu Hà – người làm thuê cho bị cáo, khai có chứng kiến những người có thuốc nổ đem đến bán cho bị cáo. Anh Hồ Văn Lắm, Nguyễn Xuân Chiến cũng cùng khai được anh Hoàng cấp phát vật liệu nổ để khai thác đá khối.  


Tòa cũng công bố bản tự khai của chị Lê Thị Kim Huệ, người tham gia phiên tòa với tư cách người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan. Chị là vợ bị cáo, hiện đã sống ly thân. Chị cho biết cơ quan điều tra có hỏi chị có yêu cầu luật sư bào chữa cho bị cáo không, và chị nói không yêu cầu.


Ở phần tranh luận, ngay từ câu đầu tiên, bị cáo đã phủ nhận cáo trạng, cho rằng cáo trạng quy kết mình về 2 tội danh Giết người và Tàng trữ, sử dụng, mua bán trái phép vật liệu nổ là sai hoàn toàn.


Về việc bị cáo cho rằng lời khai trong hồ sơ là không đúng như bị cáo khai, bị cáo bị oan, Tòa cũng công bố bản tự khai của bị cáo lưu trong hồ sơ cho thấy bị cáo thừa nhận không hề bị bức cung, ép cung, đã được điều tra viên đọc lại nội dung biên bản hỏi cung, đã tự mình đọc lại nội dung này, ghi ý kiến và ký xác nhận vào biên bản này.


Tòa hỏi bị cáo khi nào thì kích nổ mìn, bị cáo Trương cho biết khi thấy ông Khánh đi ra thì dùng điện thoại di động kích nổ, nhưng chỉ là “để gây tiếng vang”. Tòa yêu cầu bị cáo nói rõ vị trí đặt quả mìn, thì bị cáo cho biết đặt mìn tự tạo lên pa-nô cửa hiệu thời trang ngay cửa sắt nhà ông Khánh, cách mặt đất 1,8m, rồi chờ ông Khánh đi tới đó thì kích nổ.


Tòa hỏi tiếp: “Vậy thuốc nổ ở đâu có?” thì bị cáo vừa trả lời, vừa chối tội: “Thuốc nổ là do những người làm đường Khánh Lê – Lâm Đồng dư nên bỏ lại, chứ bị cáo không mua, họ cũng không bán”.


Trả lời câu hỏi của tòa về thành phần quả mìn tự tạo, Nguyễn Viết Trương cho biết gồm có thuốc nổ, giấy, đất sét và gần chục viên bi. Rồi bị cáo nói thêm: “Nhưng bi sắt cho vào chỉ là để làm tăng tiếng vang, không nhằm sát thương”.


Khi tòa hỏi về số lượng lớn thuốc nổ và kíp nổ thu giữ được tại mỏ đá có nguồn gốc như thế nào thì Nguyễn Viết Trương kêu rất mệt, “hết nói nổi”, xin hoãn phiên tòa. Hội đồng xét xử cho phép bị cáo ngồi nói thì Nguyễn Viết Trương thừa nhận có sử dụng thuốc nổ, mục đích sử dụng vào dự án cải tạo đất.


Tòa hỏi: “Bị cáo trực tiếp sử dụng hay thuê?”


Bị cáo trả lời: “Vừa trực tiếp sử dụng, vừa thuê”. Và nói thêm: “Nhưng bị cáo có giấy phép đầy đủ”.


Tòa yêu cầu bị cáo nói rõ hơn, thì bị cáo cho biết có học sử dụng vật liệu nổ ở Sở Công Thương tỉnh Bình Định và đã được cấp chứng chỉ, có cả giấy chứng nhận Giám đốc điều hành mỏ, nhưng “tất cả đã bị công an tịch thu hết rồi, nên bây giờ bị cáo không có gì để làm bằng chứng”.


Bị cáo cũng cho rằng quả mìn tự tạo chỉ là quả nổ nhỏ, chỉ nhằm gây tiếng vang công luận, bị cáo không có ý định giết người. Bị cáo cũng không mua bán vật liệu nổ, chỉ để sử dụng. Tòa khẳng định việc sử dụng của bị cáo cũng là trái phép, bởi bị cáo chưa được cơ quan có thẩm quyền cấp phép sử dụng. Hơn nữa, việc bị cáo mua, bán vật liệu nổ đã được các nhân chứng xác nhận.


Trước khi đại diện Viện Kiểm sát đọc bản luận tội, Tòa cũng công bố nội dung đơn của người bị hại là ông Trần Ngọc Khánh. Trong đơn, ông Khánh cho biết vì lý do sức khỏe nên xin phép vắng mặt tại phiên tòa. Tuy nhiên, ông cũng nêu rõ hoàn toàn đồng ý với nội dung mà bản cáo trạng đã truy tố. Về phần bồi thường, tuy bị cáo đã gây tổn hại tới sức khỏe của ông nhưng ông không yêu cầu bị cáo bồi thường. Về phần hình phạt, ông đề nghị Hội đồng xét xử xử phạt đúng theo quy định của pháp luật, nhưng nếu trước tòa, bị cáo tỏ ra ăn năn hối hận và khai báo thành khẩn thì ông đề nghị Tòa xem xét, giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo.


Đề nghị xử phạt bị cáo 23-26 năm


11 giờ 20, Hội đồng xét xử yêu cầu vị đại diện Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh đọc bản luận tội.


Trong bản luận tội, vị đại diện Viện Kiểm sát cho rằng, sau phần thẩm vấn công khai tại phiên tòa cũng như lời khai của bị cáo, người làm chứng, cùng các tài liệu có trong hồ sơ, cho thấy đến đây hành vi phạm tội của bị cáo đã được làm rõ. Bị cáo hoàn toàn thừa nhận các hành vi phạm tội mà mình đã thực hiện như trong cáo trạng đã truy tố, nhưng bị cáo lại cho rằng hành vi đặt quả mìn tự tạo của mình không phạm tội giết người, và bị cáo cũng không có hành vi mua bán trái phép vật liệu nổ. Nhưng thực tế, bị cáo đã có bước chuẩn bị như tìm hiểu địa chỉ nhà ông Khánh, gọi điện thoại kiểm tra xem ông Khánh có nhà không, chế tạo quả mìn đặt tại nhà ông Khánh. Tại phiên tòa, bị cáo đã thừa nhận cách thức chế tạo, công cụ, phương tiện làm ra quả nổ nhưng không thừa nhận mục đích nhằm giết người, “liệu điều này có phù hợp với các hành vi mà bị cáo đã thực hiện”, vị đại diện Viện Kiểm sát luận tội. Những câu trả lời của bị cáo về việc chế tạo quả mìn có cho thêm những viên bi sắt, chờ đúng lúc ông Khánh đi qua mới kích nổ… chỉ là để gây tiếng vang lớn là ngụy biện, né tránh, không phù hợp với biên bản khám nghiệm hiện trường đã thu giữ nhiều vật chứng, dấu vết về lý học, cơ học, hóa học. Từ kết quả giám định, lời khai của bị cáo về cấu tạo quả nổ, vị trí đặt quả nổ và thời điểm bị cáo cho mìn nổ cho thấy ý thức chủ quan của bị cáo là nhằm tước đoạt sinh mạng của ông Khánh. Việc ông Khánh không chết có phần may mắn do những viên bi sắt không trúng người, là nằm ngoài  ý muốn chủ quan của bị cáo.  Tại thời điểm bị cáo cho kích nổ mìn, khu vực quanh nhà ông Khánh cũng có đông người qua lại. Như vậy, có đủ căn cứ kết luận bị cáo phạm tội giết người, không chỉ giết một người mà còn có khả năng giết nhiều người.

 

Đại diện Viện Kiểm sát đọc bản luận tội, đề nghị Tòa tuyên phạt bị cáo 23-26 năm tù.


Về hành vi tàng trữ, mua bán trái phép vật liệu nổ, kết quả thẩm vấn công khai tại phiên tòa cho thấy, hoạt động khai thác đá tận thu của Công ty Song Mã không được phép khai thác đá bằng vật liệu nổ. Nhưng từ tháng 2-2012, Trương đã nhiều lần mua thuốc nổ, kíp nổ của một số người chưa xác định được, về cất giấu ở lán trại và thuê Nguyễn Trọng Hoàng quản lý, cấp phát vật liệu nổ cho một số người làm thuê để sử dụng khai thác đá khối trái phép. Khám xét nơi ở và nơi làm việc của Trương, cơ quan điều tra đã thu giữ tổng cộng 1.045 kíp nổ điện và 47,7kg thuốc nổ. Những hành vi nêu trên, bị cáo đều thừa nhận nhưng lại cho rằng chỉ có hành vi mua vật liệu nổ để tàng trữ, khai thác đá khối trái phép, chứ không mua bán như cáo trạng truy tố là không chấp nhận được. Bởi việc truy tố đã được căn cứ đúng theo Thông tư liên ngành 01/TTLN ngày 7-1-1995 hướng dẫn áp dụng thống nhất các quy định của Điều 95 Bộ luật Hình sự về tội Chế tạo, tàng trữ, sử dụng, mua bán trái phép hoặc chiếm đoạt vũ khí quân dụng, phương tiện kỹ thuật quân sự và Điều 96 Chế tạo, tàng trữ, sử dụng, mua bán trái phép hoăc chiếm đoạt chất nổ, chất cháy, chất độc, chất phóng xạ. Theo đó, các hành vi mua bán không có giấy phép hoặc không được phép của cơ quan nhà nước có thẩm quyền, thì không đòi hỏi phải có đủ cả hai hành vi mua và bán mà chỉ cần có 1 trong 2 hành vi thì người phạm tội cũng bị truy tố theo Điều 95.


Như vậy, cáo trạng truy tố bị cáo về hai tội Giết người và Tàng trữ, sử dụng, mua bán trái phép vật liệu nổ với các tình tiết định khung quy định tại Điểm l Khoản 1 Điều  93 và Điểm b Khoản 2 Điều 232 Bộ luật Hình sự là đúng người, đúng tội.


Những hành vi phạm tội của bị cáo đã gây ảnh hưởng lớn đến tình hình an ninh chính trị trên địa bàn Cam Lâm, Cam Ranh, tỉnh Khánh Hòa mà còn ảnh hưởng tới dư luận báo chí trong cả nước, gây hoang mang trong quần chúng nhân dân, nên cần được xử lý nghiêm. Trước tòa, tuy bị cáo không chịu thừa nhận hành vi giết người và mua bán trái phép vật liệu nổ, nhưng Viện Kiểm sát cho rằng đây chỉ là nhận thức pháp luật của bị cáo chưa đúng mà thôi, còn bị cáo đã thừa nhận mọi hành vi phạm tội của mình, do vậy, cũng cần áp dụng tình tiết khai báo thành khẩn để giảm nhẹ một phần hình phạt cho bị cáo.


Từ những nhận định trên, đại diện Viện Kiểm sát đề nghị Hội đồng xét xử tuyên phạt bị cáo 18-20 năm tù về tội Giết người, 5-6 năm tù về tội Tàng trữ, sử dụng, mua bán trái phép vật liệu nổ, tổng hợp hình phạt là 23-26 năm tù. Về bồi thường, do người bị hại không yêu cầu nên không xét.


Luật sư: Cần xem xét nguyên nhân vì sao bị cáo phạm tội


Bào chữa cho bị cáo, luật sư Phan Tất Hùng thừa nhận 2 tội danh mà cáo trạng công bố và vị đại diện Viện Kiểm sát luận tội là có cơ sở và đúng pháp luật. Tuy nhiên, luật sư cũng cho rằng cần làm rõ hơn nguyên nhân dẫn tới hành vi vi phạm pháp luật của bị cáo. Đó là do bị cáo không thỏa mãn với kết quả giải quyết khiếu nại, dẫn tới ức chế, phẫn uất về tâm lý, dẫn tới không kiềm chế được hành vi, dẫn tới tuyệt vọng, vì vậy mới có hành vi vi phạm pháp luật. Về phần hậu quả, ở đây sự thật là đã không chết người. Thực tế, vị trí đặt quả mìn tự tạo cách mặt đất 1,8m với chiều cao đầu người bị hại (cứ cho là 1,6m) không cách nhau bao xa, nhưng ông Khánh chỉ bị thương tích, điều đó cho thấy lời khai dùng quả mìn để gây tiếng vang hoặc là cách để đe dọa giết người là có cơ sở xem xét. Từ đó, luật sư cho rằng hành vi phạm tội của bị cáo có thể coi là trường hợp giết người có tình tiết cần được xem xét, và có thể coi là tình tiết định khung giảm nhẹ  để có thể chuyển đổi tội danh theo quy định tại Điều 95 Bộ luật Hình sự, giết người trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh.

 

Bị cáo trao đổi với luật sư.


Tranh luận lại lập luận của luật sư, đại diện Viện Kiểm sát cho rằng nói nổ mìn là do bức xúc là không thể chấp nhận được. Bởi nếu cứ có bức xúc là đặt mìn kích nổ thì xã hội không còn trật tự nữa. Hơn nữa, sức công phá của quả mìn tự tạo là căn cứ vào những dấu vết để lại ở hiện trường. Ở bất kỳ vị trí nào, mìn nổ cũng gây sát thương, không thể lập luận mìn nổ thì văng lên để khẳng định khi đặt mìn ở vị trí trên cao (1,8m), bị cáo không có ý định sát hại ông Khánh.


Sau đó, luật sư không có ý kiến gì thêm.


Do không có ai có ý kiến gì tranh luận thêm nên lúc 11 giờ 45, Hội đồng xét xử tuyên bố chấm dứt phần tranh luận, chuyển sang phần nghị án. Trước khi nghị án, bị cáo được phép nói lời sau cùng. Trước tòa, bị cáo vẫn một mực kêu oan, nói rằng mình không phạm 2 tội danh mà Viện Kiểm sát truy tố.


N.V


Tiếp tục cập nhật…