06:07, 07/07/2010

Vay nợ kiểu “mỡ nó rán nó”

Ban đầu vay ít, lãi cao và trả sòng phẳng để tạo niềm tin, nên tuy chỉ kinh doanh tôm, ghẹ nhỏ với số vốn vài triệu đồng, nhưng Lê Thị Mai (35 tuổi, trú Tây Hải, Vĩnh Nguyên, Nha Trang) vẫn huy động được tiền tỷ từ những người hàng xóm.

Ban đầu vay ít, lãi cao và trả sòng phẳng để tạo niềm tin, nên tuy chỉ kinh doanh tôm, ghẹ nhỏ với số vốn vài triệu đồng, nhưng Lê Thị Mai (35 tuổi, trú Tây Hải, Vĩnh Nguyên, Nha Trang) vẫn huy động được tiền tỷ từ những người hàng xóm. Phải đến khi Mai đổ nợ, những người này mới biết hóa ra tiền của mình đã được Mai vay để trả lãi cho người khác và cứ xoay vòng như vậy theo kiểu “mỡ nó rán nó”. Bị cáo vừa bị Tòa án nhân dân tỉnh tuyên phạt 23 năm tù.

° Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt hơn 3,3 tỷ đồng và hơn 100 chỉ vàng

Theo cáo trạng của Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh, khoảng tháng 6-2005, Lê Thị Mai vay của chị Nguyễn Thị Thanh Thảo 10 triệu đồng (lãi suất 7%/tháng) để mua, bán lẻ tôm, ghẹ. Đến hẹn, Mai trả sòng phẳng cả gốc và lãi. Rồi Mai tiếp tục vay của chị Thảo nhiều lần và luôn trả tiền gốc và lãi đúng hạn. Tháng 6-2006, Mai nói chị Thảo hùn vốn để mua bán tôm, ghẹ sỉ. Tin tưởng Mai, chị Thảo đã đưa 90 triệu đồng. Khoảng 10 ngày sau, Mai trả chị Thảo 5 triệu đồng tiền lãi và nói với chị để vốn cho Mai buôn bán tiếp. Tháng 9-2006, Mai tiếp tục “chia lãi” cho chị Thảo 7 triệu đồng và dụ chị Thảo đưa tiếp tiền cho Mai mua hàng, sẽ trả lãi hàng ngày. Tin tưởng Mai, trong khoảng 10 ngày, chị Thảo đã đưa tiếp rất nhiều tiền và vàng cho Mai, tổng cộng 780 triệu đồng và 80 chỉ vàng 96% (tính cả nợ cũ). Tháng sau, không thấy Mai trả tiền, chị Thảo liên tục gọi điện đòi. Mai bèn đến gặp chị Thảo đưa một số giấy nhận nợ có tên chị Hằng, Lành, Vân, anh Sáu và 4 tờ giấy nhận hàng tôm, ghẹ mang tên Nguyễn Hoàng Khương trị giá 1,7 tỷ đồng và nói công ty chưa thanh toán tiền cho Mai nên chưa có tiền trả chị Thảo. Số tiền vay của chị Thảo, một phần Mai mua tôm, ghẹ, một phần trả lãi cho người khác, còn lại Mai tiêu xài riêng.

Cùng thủ đoạn trên, trong năm 2006 và 2007, Mai đã vay của chị Nguyễn Thị Hồng 220 triệu đồng, chị Trần Thị Trang Diễm hơn 115 triệu đồng và 6 chỉ vàng 96%, chị Đặng Thị Phi Anh 320 triệu đồng, Nguyễn Thị Thanh Hương 513 triệu đồng, Lê Thị Ba 1,365 tỷ đồng và 40 chỉ vàng 96%. Theo đại diện Viện Kiểm sát giữ quyền công tố tại Tòa, Lê Thị Mai đã lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tổng cộng hơn 3,3 tỷ đồng và 126 chỉ vàng 96%. Trong đó, Mai khai dùng 300 triệu đồng để mua tôm, ghẹ, còn lại trả lãi cho những người Mai đã vay và chi dùng cá nhân.

° Lừa đảo hơn 1 tỷ đồng và 20 chỉ vàng

Bị cáo Lê Thị Mai tại Tòa.

Theo cáo trạng, trong tháng 2 và 3-2006, Mai nhiều lần vay của chị Trần Thị Trang Diễm với tổng số tiền hơn 115 triệu đồng và 6 chỉ vàng. Ngày 30-7-2006, thấy Mai không trả lãi, chị Diễm đòi cả gốc lẫn lãi. Để chị Diễm tin, Mai nhờ chị Hồ Thị Kim Hoa viết 6 hóa đơn bán lẻ và nhờ một người chạy xe thồ (không xác định được lai lịch) viết 2 hóa đơn không số, 2 giấy hẹn nợ của Nguyễn Hoàng Hải và Tôn Nữ Hoàng Thị Thiên Hoa, tổng số tiền ghi trong hóa đơn hơn 1,9 tỷ đồng, rồi đưa cho chị Diễm và bà Lê Thị Ba (mẹ chị Diễm). Mai giải thích do công ty chưa thanh toán tiền nên chưa có tiền trả. Tin Mai, chị Diễm tiếp tục cho Mai vay với tổng số tiền 500 triệu đồng và 20 chỉ vàng 96%. Bà Lê Thị Ba cũng tin các hóa đơn bán lẻ là có thật nên ngoài số tiền 1,365 tỷ đồng và 40 chỉ vàng 96% cho vay trước đó như đã nói, còn cho Mai vay tổng cộng 523 triệu đồng. Bị đòi nợ ráo riết, Mai đã trốn khỏi địa phương và ngày 20-3-2008 ra đầu thú.

° Lạm dụng hay lừa đảo?

Tại Tòa, bị cáo Lê Thị Mai khai chỉ mua bán tôm, ghẹ từ năm 2005 trở về trước, từ năm 2006 không còn mua bán tôm, ghẹ. Bị cáo đã nói dối chị Thảo và những người khác để vay tiền và cho rằng mình chỉ lừa đảo chứ không phải lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản. Tại Tòa, luật sư bào chữa cho rằng, tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” hơn 1 tỷ đồng và 20 chỉ vàng của Mai đã rất rõ về dấu hiệu hành vi. Tuy nhiên, đối với tội “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản”, 780 triệu đồng của chị Thảo là góp vốn có chia lãi nên khi rủi ro thì 2 bên phải cùng chịu. Đối với khoản tiền của chị Hương, bị cáo đã trả hơn 150 triệu đồng nhưng chưa thể hiện trong hồ sơ. Đồng thời, cần làm rõ số tiền bị cáo đã trả bà Ba vì tại Tòa, bà Ba khai rất rõ số nợ nhưng không nhớ chính xác số tiền bị cáo đã trả (hơn 100 triệu đồng). Tại Tòa, ngoài tin tưởng vào các giấy nhận nợ, các bị hại còn khai có những cuộc điện thoại của người xưng là Hoa đề nghị cứ cho bị cáo vay tiền, chứng tỏ bị cáo có hành vi gian dối ngay từ đầu. Quan điểm của luật sư bào chữa cho bị cáo là chỉ nên truy tố bị cáo về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” và chưa đủ căn cứ kết luận bị cáo Mai “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản” và đề nghị trả hồ sơ để làm rõ các vấn đề này.

Đại diện Viện Kiểm sát bảo vệ quan điểm truy tố Mai về cả 2 tội danh. Kiểm sát viên cho rằng, thực tế, trước khi vay tiền, bị cáo có buôn bán nhỏ lẻ tôm, ghẹ. Từ việc buôn bán có thật, người bị hại ở cùng địa phương mới biết và tin tưởng cho vay nên không thể coi là gian dối ngay từ đầu. Ban đầu là cho vay có trả lãi, chỉ khi không có tiền trả nợ, bị cáo mới gian dối vay mượn trả xoay vòng, đến khi đổ nợ thì bỏ trốn, nên đủ yếu tố cấu thành tội “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản”. Số tiền 780 triệu đồng của chị Thảo bản chất là vay nợ trả lãi chứ không phải hùn vốn làm ăn. Bị cáo Lê Thị Mai còn cho rằng số tiền mình chiếm đoạt không nhiều như con số cáo trạng của Viện Kiểm sát đã nêu bởi số tiền đó gồm cả gốc và lãi nhưng không đưa ra được chứng cứ bác bỏ số tiền đó. Những người bị hại đã cung cấp những giấy hẹn nợ mà chính bị cáo cũng thừa nhận tại Tòa là do mình viết, có ghi rõ số tiền nợ. Từ đó, đại diện Viện Kiểm sát đề nghị mức án 12 đến 14 năm tù về tội “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản” và 12 đến 13 năm tù về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”.

Tòa đã tuyên phạt bị cáo Lê Thị Mai 10 năm tù về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” và 13 năm tù về tội “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản”, tổng hợp hình phạt là 23 năm tù.

TÙNG LINH