Nha Trang với tôi luôn là một thành phố biển mang vẻ đẹp nhẹ nhàng và quyến rũ, nhưng phải đến khi chứng kiến khoảnh khắc bình minh nơi đây, tôi mới thực sự cảm nhận được sự tinh khôi, mơ mộng của nó.
Bình minh trên biển Nha Trang. Nguồn: Vietravel |
Sáng hôm ấy, tôi thức dậy rất sớm, trước khi ánh sáng mờ ảo của mặt trời bắt đầu hiện rõ. Không gian tĩnh lặng bao trùm lấy thành phố, chỉ còn lại tiếng gió nhẹ nhàng thổi qua từng hàng cây dừa ven đường, tiếng sóng vỗ nhè nhẹ vào bờ cát. Cảm giác của tôi lúc ấy thật kỳ lạ, vừa mơ màng, vừa nhẹ nhàng như chính cái tiết trời mùa thu nơi đây. Trên con đường Trần Phú, bóng tối dần tan biến, nhường chỗ cho một lớp sương mỏng manh như tấm lụa trải dài từ mặt biển đến tận chân trời.
Tôi bước đi chậm rãi dọc bờ biển, hít thở không khí trong lành. Sương vẫn còn đọng lại trên lá cây, long lanh dưới ánh sáng nhạt của bình minh. Mặt biển xanh thẳm bắt đầu phản chiếu những tia nắng đầu tiên, tạo ra một bức tranh vừa thanh thoát, vừa kỳ diệu. Khác với những buổi sáng vội vã của thành phố nơi tôi sống, bình minh ở Nha Trang không hối hả mà nhẹ nhàng và dịu dàng như thể thời gian cũng đang trôi chậm lại.
Ngồi xuống một tảng đá gần bờ biển, tôi ngắm nhìn những con thuyền nhỏ đang dần trở về sau một đêm dài lênh đênh, những ngư dân cần mẫn đang chuẩn bị cho một ngày mới. Cảnh tượng ấy gợi lên trong tôi ý nghĩ rằng, đôi khi chúng ta cần phải dừng lại để cảm nhận và trân trọng những điều đơn giản, bình dị xung quanh.
Không gian biển Nha Trang vào mùa thu không giống như hình ảnh mùa thu ở những nơi khác mà tôi từng thấy. Không có lá vàng rơi, không có cái se lạnh của gió thu, nhưng Nha Trang vẫn mang trong mình một mùa thu rất riêng, một mùa thu của biển, của những buổi sáng dịu dàng với chút sương sớm, của những tia nắng ấm áp rọi xuống mặt biển lấp lánh. Tôi nhận ra rằng, mỗi nơi đều có một cách riêng để thể hiện vẻ đẹp của mình, và mùa thu Nha Trang chính là sự giao thoa giữa cái tươi mát của biển và cái dịu dàng của thời tiết.
Trong khoảnh khắc ấy, tôi thấy lòng mình lắng lại, như được thanh lọc khỏi những bộn bề của cuộc sống thường ngày. Mỗi đợt sóng vỗ vào bờ cát, mỗi ánh nắng sớm chiếu qua làn mây đều khiến tôi cảm thấy cuộc sống bỗng trở nên nhẹ nhàng hơn. Có lẽ, đôi khi chúng ta không cần phải đi đâu xa, không cần phải tìm kiếm những điều quá lớn lao để cảm nhận hạnh phúc, mà hạnh phúc có thể chỉ đơn giản là được ngồi trên bờ biển, ngắm nhìn mặt trời mọc và lắng nghe tiếng sóng biển thì thầm.
Những tia nắng bắt đầu chiếu rọi khắp không gian, tôi đứng dậy, rời khỏi bờ biển với lòng đầy nhẹ nhõm. Tuy không lớn lên ở đây, không thuộc về nơi này, nhưng khoảnh khắc chứng kiến bình minh mùa thu ở Nha Trang đã để lại trong tôi những cảm xúc khó quên. Thành phố biển này không chỉ quyến rũ bởi vẻ đẹp thiên nhiên mà còn bởi sự bình yên mà nó mang lại. Và tôi biết, dù sau này có quay lại với nhịp sống hối hả nơi thành phố đông đúc của mình, ký ức về một buổi sáng mùa thu bên bờ biển Nha Trang vẫn sẽ luôn là một kỷ niệm đẹp, nơi tôi đã tìm thấy sự bình an trong tâm hồn.
ĐỨC MINH
Thông tin bạn đọc
Đóng Lưu thông tin