Thời gian trôi qua nhanh thật. Mới ngày nào mẹ còn mang thai con mà hôm nay “trâu đất” của mẹ đã bước sang tháng thứ 10. Khoảnh khắc mong chờ con ra đời đến ngày hôm nay mẹ vẫn còn nhớ mãi.
Thời gian trôi qua nhanh thật. Mới ngày nào mẹ còn mang thai con mà hôm nay “trâu đất” của mẹ đã bước sang tháng thứ 10. Khoảnh khắc mong chờ con ra đời đến ngày hôm nay mẹ vẫn còn nhớ mãi. Bởi lẽ trong chín tháng mười ngày, có lúc mẹ tưởng chừng như không giữ được con. 3 tháng đầu mẹ động thai, bác sĩ dặn mẹ phải nghỉ ngơi, nằm im trên giường. Rồi thời gian kinh khủng ấy cũng qua đi, mẹ hạnh phúc nghĩ đến ngày có con trên cõi đời này. Nhưng mẹ chưa chạm vào được phút giây ấy thì mẹ như chết đứng khi nghe bác sĩ thông báo “nước ối ít quá, có thể bé sẽ sinh non”. Không được, mẹ sẽ cố gắng cho con ra đời đủ ngày, đủ tháng. Mẹ về nhà, làm tất cả những gì bác sĩ dặn, kể cả những lời khuyên bổ ích của các bà, các mẹ đi trước. “Trâu đất” của mẹ giỏi lắm, con vẫn cố gắng cùng mẹ đi đến chặng đường cuối. Con ra đời trong sự hồi hộp, lo lắng của cả nhà. Khi nghe tiếng khóc của con cất lên, nước mắt mẹ chảy. Thiên thần của mẹ thật đáng yêu. Nhìn đôi môi chúm chím của con, mẹ thấy mọi đau đớn của cơn vượt cạn qua đi thật nhanh. Được 3 ngày thì con bị vàng da. Thời tiết cuối năm se lạnh, ánh nắng mặt trời đối với hai mẹ con mình lúc này thật hiếm hoi. Hôm nào có nắng, mẹ lại bế con ra ngoài tắm, mân mê làn da non nớt của con. Chưa hết vàng da thì da con lại mọc lên những mụn lớn, mụn nhỏ. Thương con, bà đi chợ, lựa những quả ổ qua xấu xí nhất rồi tự tay mẹ tắm cho con. Mọi người đến thăm, nhìn da con ai cũng xót, còn mẹ thì tự an ủi mình: “Rồi mai này con hết mụn, da dẻ con sẽ sáng lên thôi mà”. Mẹ kiên trì công việc như vậy đến khi ra tháng thì con hết vàng da, hết mụn nhưng ai cũng chê da con đen quá. Nhưng mẹ mặc kệ, con trai của mẹ da đen thì có sao đâu, mạnh mẽ, rắn rỏi - đó là điều mẹ mong ước ở con.
Càng lớn, con càng tỏ ra chững chạc và phong độ nên mọi người gọi yêu con là “trâu đất”. Con trai bé bỏng của mẹ thường hay úp mặt vào ngực mẹ nũng nịu đòi được ôm vào lòng. Những lúc như thế, mẹ thấy hơi thở ấm áp của con len lỏi trong từng ngõ ngách trái tim mẹ. Thiên thần bé nhỏ của mẹ ơi, mai sau khi con lớn lên, đọc được những dòng chữ này, con sẽ hiểu mẹ yêu “trâu đất” của mẹ rất nhiều.
KHÁNH NINH




