
Đến nay, nước ta đã có 2 dự án xây dựng nhà máy sản xuất điện thoại di động của doanh nghiệp trong nước. Tuy nhiên, 1 dự án đã bị rút giấy phép do chậm tiến độ, dự án còn lại khẳng định sẽ xuất xưởng sản phẩm đầu tiên vào tháng 10-2009 nhưng đến nay đã gần hết quý I/2010 vẫn chưa thấy sản phẩm nào trình làng.
Đến nay, nước ta đã có 2 dự án xây dựng nhà máy sản xuất điện thoại di động (ĐTDĐ) của doanh nghiệp trong nước. Tuy nhiên, 1 dự án đã bị rút giấy phép do chậm tiến độ, dự án còn lại khẳng định sẽ xuất xưởng sản phẩm đầu tiên vào tháng 10-2009 nhưng đến nay đã gần hết quý I/2010 vẫn chưa thấy sản phẩm nào trình làng. Thay vào đó, chỉ thấy xuất hiện hàng loạt ĐTDĐ thương hiệu Việt mà chủ sở hữu là các công ty nước ngoài có trụ sở tại Việt Nam!
![]() |
| Nhiều người tiêu dùng ở Nha Trang bắt đầu quan tâm và chọn mua những chiếc điện thoại di động thương hiệu Việt. |
Khi một số nhà sản xuất ĐTDĐ tên tuổi toàn cầu “lao dốc”, các thương hiệu điện thoại đến từ Trung Quốc không chiếm được cảm tình của người tiêu dùng Việt Nam, thì cũng là lúc trên thị trường xuất hiện nhiều nhãn hiệu ĐTDĐ được gọi là “thương hiệu Việt”. Nổi nhất trong số này là: Q-mobile, Mobell, Bavapen… Ngoài ưu thế duy nhất về giá - được coi là bình dân (đa số có giá không quá 3 triệu đồng), các sản phẩm điện thoại này không có ưu điểm nào vượt trội cả về thiết kế và tính năng.
Qua tìm hiểu được biết, hầu hết các thương hiệu điện thoại này đều được đặt hàng sản xuất (thường gọi là hình thức OEM) tại các nhà máy tại Trung Quốc ở những cấp độ khác nhau. Hình thức mà nhiều doanh nghiệp Việt Nam đang làm là ở cấp độ OEM thấp nhất: hợp tác với công ty sản xuất điện thoại, chọn các mẫu đã thiết kế, sản xuất sẵn, yêu cầu gắn nhãn hiệu mà người mua yêu cầu, rồi nhập vào thị trường Việt Nam. Nói cách khác, những sản phẩm điện thoại này là của Trung Quốc nhưng được gắn thương hiệu Việt và được nhập khẩu chính thức về Việt Nam, có đầu mối chịu trách nhiệm về khâu hậu mãi.
Thời gian qua, Công ty Viễn thông An Bình và FPT Mobile thu được thành công tương đối lớn khi sản xuất điện thoại thương hiệu Việt. Cả hai doanh nghiệp này đều tập trung vào phân khúc điện thoại bình dân và cùng thực hiện công đoạn lắp ráp tại Trung Quốc. Hiện thương hiệu Q-mobile của Viễn thông An Bình được xếp ở vị trí thứ hai sau Nokia về số lượng điện thoại bán ra tại thị trường Việt Nam. F-Mobile cũng chiếm được cảm tình của khách hàng với những sản phẩm giá rẻ nhưng đa chức năng.
Nhìn một cách khách quan, không phải thương hiệu Việt nào cũng làm theo kiểu “ăn xổi”. Q-Mobile, một trong những thương hiệu Việt mới nhất đã “Việt hóa điện thoại” của họ bằng cách tích hợp sẵn hình ảnh, phong cảnh nổi tiếng trên khắp mọi miền Tổ quốc vào điện thoại; các chữ viết trên bao bì cũng in tiếng Việt, mọi thông tin trên báo chí đều được ghi rất rõ ràng. Câu hỏi đặt ra là, liệu đây có phải là bước khởi đầu mới, hướng đi đúng, khẳng định tên tuổi của các thương hiệu điện thoại Việt Nam trên thị trường?
ĐTDĐ thương hiệu Việt đã có, nhưng với những người tiêu dùng Việt, một chiếc ĐTDĐ của người Việt thực thụ thì vẫn là chuyện “đường dài lắm chông gai”.
THÀNH LONG





