06:07, 15/07/2017

Dấu vết của tội ác

Trước tòa, bị cáo T.M.H. (SN 1990, trú xã Vạn Hưng, Vạn Ninh, Khánh Hòa) tỏ ra khá thành khẩn khai nhận hành vi giết chết bà ngoại nuôi của người bạn.

Trước tòa, bị cáo T.M.H. (SN 1990, trú xã Vạn Hưng, Vạn Ninh, Khánh Hòa) tỏ ra khá thành khẩn khai nhận hành vi giết chết bà ngoại nuôi của người bạn. Giá như chiều đó, dự tiệc sinh nhật và hát karaoke xong, thấy chiếc võng trước nhà cụ bà, H. nằm ngủ ngay như ý định ban đầu, thì đã chẳng có chuyện xảy ra. Nhưng ma men lại khiến H. lại gần giường cụ bà và buông lời trêu chọc hỗn: Khi nào bà không mặc bộ đồ này nữa thì cho H. mang về lót ổ cho chó nằm!. Câu nói đó khiến cụ bà tức giận mắng và quơ cây gậy gần đó đánh một cái vào đầu H. Vậy mà H. nổi xung, đấm vào mặt bà, làm bà té ngửa. Chưa hả, H. tiếp tục dùng đầu gối đè bà cụ xuống, quặt hai tay ra sau, đánh liên tiếp vào đầu bà. Thấy bà cụ la “trời ơi, giết người, giết người”, H. dùng hai tay siết cổ bà cụ đến bất động. Trước tòa, H. bộc lộ ân hận và thanh minh, do trước đó uống quá say, không biết gì nữa…


Nhưng tận khi ra tòa, điều khiến H. băn khoăn nhất là vì sao hành vi phạm tội của mình bị phát hiện, bởi dường như H. không để lại sơ hở. Trong thời gian gây án, hiện trường chỉ có mình bị cáo và người bị hại, mà cụ bà đã tử vong. Chiều cùng ngày, H. còn quay lại hiện trường 2 lần. Lần đầu là sau khi phát hiện rơi chiếc ví, H. đã quay lại tìm và còn dư thời gian “dựng lại hiện trường”, để cụ bà nằm ngửa, phủ  gối lên mặt. Lần sau, nghe tin cụ bà đã chết, H. tiếp tục quay lại nghe ngóng tình hình, nhưng chẳng ai trong đám đông nghi ngờ H. Ngoài ra, sau khi thực hiện tội phạm và cả hai lần quay lại hiện trường, H. đều cẩn thận đeo khẩu trang.


H. chỉ sững sờ khi vị đại diện Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh hỏi lại tên thường gọi của bị cáo (Chín ngón), yêu cầu xòe tay ra, rồi nghiêm nghị cho biết: Chính bàn tay đã “tố giác” hành vi phạm tội của bị cáo! Vết hằn để lại trên cổ người bị hại cho thấy hung thủ bị thiếu 1 ngón tay. Quá trình sàng lọc đối tượng cho thấy H. có đặc điểm trùng khớp. Sau này, khi làm việc với H. và giám định cũng cho thấy ADN của nạn nhân hiện diện ở nhiều chỗ trên chiếc áo khoác mà H. mặc hôm đó. Điều này cũng trùng khớp với lời khai nhận dạng của một cháu bé mà H. vô tình gặp trên đường tới nhà nạn nhân… 

    
Đại diện hợp pháp của bị hại cho biết, họ không yêu cầu bị cáo bồi thường tổn thất tinh thần, bởi không muốn nhân sự việc này để đưa gia đình bị cáo vào thế khó, nhưng mong mỏi tòa trả lại sự công bằng cho gia đình họ, bởi một thanh niên trai tráng như H. lại ra tay giết một cụ bà 80 tuổi, sống một mình, không chồng con. Trước khi nghị án, kiểm sát viên nghiêm nghị cảnh báo: Nhiều đối tượng chủ quan cho rằng phạm tội không để lại dấu vết thì không sợ bị phát hiện. Nhưng khoa học đã chứng minh, mọi hành vi thực hiện ít nhiều đều để lại dấu vết. Do đó, một khi ai đó đã thực hiện tội phạm, trước sau gì cũng bị phát hiện. “Lưới trời lồng lộng…” chính là vậy. Nghe đến đây, mẹ và em gái bị cáo bật khóc, chạy ra ngoài, còn bị cáo chỉ biết ngoái nhìn theo, ân hận thì đã muộn.


TAM THUẬT